Hồi ký học ielts 7.5 với chi phí 0 đồng và cái kết….đắng
Super Admin
Hôm qua đi đám cưới một người em trai mưa, gặp lại một em gái mưa, người mà mình rất quý. Em nói với mình là em mới nhận được kết quả IELTS xong và em rất buồn, điểm số của em không tăng lên so với lần thi vừa rồi cách đây 8 tháng nếu mình nhớ không nhầm. Nhìn em buồn, mình cũng cảm thấy hơi có lỗi, mình đáng lẽ nên viết gì đó chia sẻ kinh nghiệm về lần thi của mình cách đây một năm , mình nghĩ ít nhiều gì cũng sẽ có ích một phần nào đó để em cảm thấy đỡ mông lung trong quá trình chinh phục điểm số mà em mong muốn.
Hồi đó thi xong, mình cũng tính viết rồi mà có lẽ chắc lúc đó vẫn còn thấy sướng quá, chỉ kịp chia sẻ với bạn bè người thân, rồi các công việc khác cứ cuốn đi, khiến mình không còn hồi tưởng nhiều về ngày tháng “luyện linh đan” nữa.
Mình nghỉ làm từ tháng 5/2019. Hồi đó mình đang có một công việc ổn định và môi trường làm việc với những đồng nghiệp rất thân thiện và vui tính. Lúc đó mình cũng 33 tuổi rồi, cách đó 6 năm, mình cũng có đi học IETLS theo phong trào, học được 2 tháng ở trung tâm ĐHSP, sau đó mình nghỉ, rồi bận công việc, mình cũng không tiếp tục học lại nữa, vì đi làm xong tối đi học về trễ quá, về tới nhà mệt nhoài, mình cũng không ôn lại được gì, nên 2 tháng đó mình đi học mà không có chữ nào trong đầu, không thấy tiến bộ gì hết.
Rồi sau đó mình quyết định thi lại TOEIC, vì nhận ra IELTS cần rất nhiều thời gian để ôn luyện, nên cái gì dễ hơn mình ôn trước. Sau khi có được kết quả TOEIC cũng tạm ổn, mình lại ngưng học một thời gian, chỉ lâu lâu nghe nhạc, đọc một vài bài tiếng Anh đơn giản, chứ không cày miệt mài như lúc luyện thi nữa. Rồi cứ nghe mọi người bàn về IELTS, rồi em gái mình cũng theo đuổi IETLS, khiến mình muốn thử sức thi xem độ khó như thế nào, để hiểu được cảm giác của mọi người. Nhưng rồi công việc lại xô tới xô lui, ngày nào cũng 8~10 tiếng ở ngoài đường, 8 tiếng ngủ, 1 tiếng tập thể dục, 2 tiếng ăn uống, dọn dẹp, tắm rửa, mình lại là người ít ăn ngoài, nên việc nấu ăn cũng khiến mình mất nhiều thời gian, còn 3 tiếng còn lại hôm thì bận việc này, hôm thì đi chơi, gặp bạn bè, nói chung tiêu hết một ngày và mình không học được gì cả. Cuộc sống cứ như vậy và mình cũng quên luôn mục tiêu thi IELTS nhen nhóm ngày nào, cho đến một lần, tình cờ lang thang trên mạng, mình xem một bài diễn thuyết của của tác giả Brownie Ware, nói về 5 điều con người hối hận nhất trước khi qua đời (https://www.youtube.com/watch?v=tAcQfn96yFk)
Mình tò mò và cố gắng xem hết 5 điều ấy là gì . Xem xong hôm sau mình nộp đơn xin nghỉ việc luôn, trước đó, mình cũng đã suy nghĩ nếu tiếp tục vừa học vừa làm thì chắc mình sẽ kéo dài lê thê cái mục tiêu này không biết bao nhiêu năm nữa, với mình thì không thể ngủ ít hơn để có thời gian học, vì thiếu ngủ làm mình rất mệt và không đủ tỉnh táo để làm mọi việc một cách hiệu quả. Nhưng mình không đủ can đảm để xin nghỉ việc, mình sợ đủ thứ, rằng mình đã quen với công việc ở đây, rằng mình còn cần tiền để làm nhiều việc, rằng mình có nhiều đồng nghiệp tốt ở đây, và đi làm cũng rất vui, nên mình cũng không muốn nghỉ, mình cứ chần chừ chần chừ hết tháng này qua tháng khác. Mình nghĩ nếu không xem cái video của cô Brownie đó, đến giờ chắc mình không có gì để ngồi hồi tưởng lại và viết được cái note hôm nay. Sau khi xem xong mình như tỉnh ngộ , mình biết chắc là sau này về già mình sẽ hối hận nếu không có cái bằng IELTS như mình mong muốn, mặc dù lúc đó mình cũng không có ý định đi du học gì cả.Chỉ nghĩ là muốn được trải nghiệm như mọi người để sau này khỏi hối hận mà thôi, và những chia sẻ của cô Brownie đã thôi thúc mình nộp đơn, sau khi bàn giao đầy đủ, mình chính thức ở nhà từ tháng 5/2019 và đăng ký thi vào tháng 1/2020. Trong thời gian bàn giao công việc, cũng đỡ áp lực, mình có thời gian, lên mạng tìm đọc thêm những bí kíp của các anh, chị, các cao thủ đã thi được điểm cao, thời gian đó mình có đọc bài viết của anh Ngọc Bách và mình thấy rất tâm đắc, nên mình cũng có ghi nhớ lại một số điểm trong đó để áp dụng vào việc học của mình, mình không tìm kiếm các từ khóa làm thế nào để được điểm cao trong IELTS, mà mình tìm chủ yếu như “ phương pháp học ILETS hiệu quả “, “phương pháp ghi nhớ từ vựng,” “ phương pháp học hiệu quả cho tất cả các môn” “ phương pháp quản lý thời gian”. Và mình cũng tình cờ tìm được 3 video mà mình thấy rất đúng và rất dễ áp dụng đối với bản thân mình, mình chia sẻ để các bạn tham khảo luôn:
https://www.youtube.com/watch?v=dqu6EQDrm_k : 4 cách để có kỷ luật với bản thân hơn
https://www.youtube.com/watch?v=jBfhefEWd-c : Những nguyên tắc quản lý thời gian đơn giản
https://www.youtube.com/watch?v=WhbYBb0huMs : Những bí quyết giúp bạn tập trung cao khi học và làm việc.
Ba video mình nêu trên đều là những video ngắn, độ dài không quá 15 phút của tác giả Brendon Burchard, mà mình thấy rất hiệu quả, rất dễ áp dụng, nếu bạn nào xem không hiểu, có thể bật phụ đề, ghi lại từng câu và tra google để dịch cũng được.
Trong suốt một tháng, trước khi nghỉ hẳn việc, tối nào mình cũng nghe đi nghe lại 3 video này. Mình nghĩ học ít học nhiều không quan trọng, nhưng nếu từ đầu mà mình không tìm được phương pháp để loại bỏ những yếu tố khiến mình bị xao nhãng, bị mất tập trung, bị đứt sức bền thì rất phí. Có thể các bạn nói mình lãng phí một tháng để xem/nghe 3 video này, nhưng với mình, nghe một lần không đủ ngấm và khó thực hiện theo lắm, nhất là khi quyết tâm không đủ mạnh như mình, nên mình xác định, nếu lao vào học ngay, có thể tuần đầu, tháng đầu, mình rất hăng, nhưng chắc sau một tháng, mình sẽ không còn được như vậy nữa. Sau khi xem xong 3 video, thì mình xác định, lúc học là mình sẽ phải tắt toàn bộ wifi trong nhà để hạn chế bớt các yếu tố phân tâm, trên máy tính mình không cài zalo, viber, skype, còn FB thì mình lại không nghiện, nên loại bỏ được yếu tố FB, nên mình chỉ bật máy tính lúc làm bài nghe, còn lại mình không sử dụng mạng internet, vì sa chân vào rồi là sẽ lướt hết cái này đến cái khác, và sáng nào mình cũng nghe cái video của anh Brendon, nêu cũng phần nào ngấm vào đầu các nguyên tắc đó. Mặc dù mình không thích dùng từ điển giấy để dò từ, nhưng để hạn chế vào internet, mình đành phải lôi ra cuốn từ điển cũ được người khác cho, mà lâu rồi mình cũng không dùng tới, để xài lại mỗi khi cần tra từ mới.
Mình cũng may mắn được một người bạn gửi cho cái video của anh Jim Kwik, về các phương pháp để tăng tốc việc học , những thứ bạn nên làm và không nên làm trong lúc học ngoại ngữ
https://www.youtube.com/watch?v=VSGxN5JH9co, mình cũng nghe cái video này liên tục 2-3 tuần, để có đủ sự ngấm cần thiết.
Như vậy một tháng trước khi mình bắt tay vào ôn IELTS toàn thời gian, mình chỉ nghe đi nghe lại tổng cộng 4 video kể trên để biết cách tập trung, quản lý thời gian, tăng tốc việc học và kỷ luật bản thân tốt hơn.
Đầu tháng 5, mình bắt tay vào luyện đề. Mình chia ra theo ngày, một ngày luyện 2 kỹ năng, ví dụ sáng đọc thì chiều nghe, tối đọc lại. Mình có đọc đâu đó, của một đàn anh được 9 điểm môn viết, nói rằng, đọc và nghe là đầu vào của viết và nói. Nên nguyên tháng 5 và 6, mình chỉ luyện nghe và đọc. Mình làm thử một đề nghe và đọc trong quyển Cam 6, kết quả làm mình thất vọng, biết là mình cần phải ôn nhiều rồi. Mình tiếp tục làm hết bộ đề của Cam 5,6,7,8,9,10,11,12. Kết quả cũng không cải thiện được là bao nhiêu. Mình quyết định lại quay lại từ Cam 5, đọc và dịch từng đề đọc một, từ nào không biết mình cũng phải lần mò quyển từ điển để tra, và mình có ghi từ ra một cuốn sổ, ghi rõ bộ đề nào, tựa đề đoạn văn, sách Cam số mấy, vì mình nghĩ, toàn từ mới thế này, đọc một lần sẽ không nhớ nổi, và mình biết sau khi đi qua một lượt, mình còn phải quay lại một vòng nữa, lúc đó mình có sẵn từ trong vở rồi, chỉ việc tìm tựa đề bài đó, và liếc lại những từ mà mình quên mà thôi, nhanh hơn là lại mò lại từng trang từ điển. Mình làm tới làm lui các đề đọc của quyển Cam 5 tới Cam 12,cho đến lúc mình hiểu được nội dung của cả đoạn văn một cách trọn vẹn mà không còn thắc mắc chỗ nào. Trong tháng 5, mình thấy từ ngày 1 đến ngày 20/5 mình đã áp dụng hiệu quả các nguyên tắc, như không vô internet, không dùng wifi từ 9h sáng đến 5h chiều.Lúc làm bài đọc thì mình tính thi xong mình sẽ còn bán lại sách, nên quyết tâm giữ sách sạch sẽ không tỳ vết. Mình chỉ đùa thôi, mình biết là hầu hết các trang trên mạng đều hướng dẫn gạch chân từ khóa này kia, nhưng mình nghĩ mình còn phải làm đi làm lại nhiều lần, mà mở sách ra thấy toàn cầu vồng sẽ ngồi mơ mộng lung tung, những từ mình gạch sẵn rồi, mình sẽ ỷ y vào kết quả đó và không chịu dùng trí nhớ để tìm những đoạn quan trọng hay những từ khóa đó nữa, và nhìn rất rối, nên mình quyết định là không gạch gì trong sách hết, chỉ dùng mắt để liếc tới liếc lui câu hỏi và đoạn văn, tìm từ bằng mắt và kết nối lại dữ liệu trong đầu. Đó là lý do mình không tốn tiền mua bộ đề nhiều lần, và cũng thấy tốc độ làm nhanh hơn là ngồi gạch tới gạch lui..
Phần nghe, mình cũng lôi các quyển Cam ra làm , kết quả cũng thất vọng tràn trề, mình làm hết một lượt từ quyển 5-12, không cải thiện được mấy, mình nhớ có đọc trên trang của anh Bách chia sẻ, cách nhanh nhất để tăng trình độ nghe, là nghe, chép chính tả, mình đã tải phần mềm Gom Player, và nghe, chép chính tả của các quyển cam 13, 12, 11,10 , và mình thấy khả năng nghe của mình đúng là lên hẳn. Mình nghe –chép 4 quyển đó trong tháng 5 và tháng 6, sau đó mình thấy chán quá, chịu không nổi, nên ngưng nghe chép mà chỉ làm tới làm lui lại bộ đề, nghe lại những chỗ mà mình làm sai. Sau đó khoảng tháng 9 , 10, mình lại làm vài lần nghe, chép chính tả cũng lại những quyển Cam đó. Mình thấy đây đúng là phương pháp hiệu quả, mặc dù, rất dễ nản, dễ chán, nhưng bạn sẽ không nghĩ là nó hiệu quả đến vậy. Mình có thử các cách khác, nhưng rốt cuộc vẫn phải quay về nghe, chép chính tả.
Trong lúc mình đang quyết tâm cao độ, thì nhà mình lại chuyển nhà, ba mẹ mình ở quê xuống chơi, phụ dọn nữa, thế là nguyên tháng 7, không học được chữ nào luôn. Nghĩ phen này chắc tiêu rồi, mục tiêu lại kéo dài lê thê nữa rồi. Trong lòng lo lắng, mà không biết phải làm sao
Tháng 8, mình lại vào guồng lại, phải mất một tuần mình mới ổn định và lấy lại được guồng quay như hồi tháng 5 tháng 6. Sau đó lại có một người bạn bên Mỹ qua chơi, mình lại mất 10 ngày dẫn bạn đi chơi, tham quan HCM, ăn uống. Vậy là nguyên tháng 8 chỉ học được 20 ngày. Sau những ngày ăn chơi, lại bắt tay vào sách vở cảm thấy đúng là khổ ải, cứ nghĩ không biết bao giờ mình mới kết thúc chuỗi ngày xa rời chốn đô thị, cách ly với công nghệ cao, nhưng lại nghĩ tới cảnh sắp thấy ánh sáng le lói phía cuối đường hầm rồi, mình lại không muốn bỏ cuộc.
Tháng 9, mình bắt đầu xem bài mẫu của môn viết, mình rất thích phong cách viết của thầy Simon, nên có in các bài viết mẫu của thầy để viết theo. Mình cũng không có ai sửa bài cho mình cả, cứ chép bài mẫu tới lui để học cách phân tích, cách vào đề, cách bảo vệ ý của thầy. Mình thấy có một số sách cô đọng các công thức viết cho dạng đề “ nguyên nhân , kết quả”, “đồng ý hay không đồng ý “, “thảo luận 2 quan điểm”. Mình đọc mấy cái công thức đó không nạp nổi vào đầu, thấy đọc bài mẫu dễ hơn, nên chỉ đọc viết lại bài mẫu, viết bài mẫu nhiều cũng ngộ ra được cách thầy viết, một số cách dẫn ý, rồi cách phân tích… Thực tế , phần viết , mình không bao quát được hết tất cả bộ đề của anh Bách, chỉ đọc mỗi 9,10 đề của thầy Simon, vì đọc nhiều không nhớ nổi.
Tháng 10, mình có ôn phần nói, ban đầu mình cứ nghĩ đọc theo bài mẫu để bắt chước các thành ngữ, các cấu trúc câu, các cụm từ hay, mình ngồi đọc ra rả để xem nhớ được cụm từ nào thì nhớ, nhưng sau này mình nhận ra, cách hiệu quả nhất là soạn bộ đề nói ra theo ý của mình rồi ngồi thu âm thực hành, như vậy vừa nhớ lâu mà không có cảm giác đang học thuộc của ai đó. Những câu chuyện thực tế từ chính bản thân mình ra sẽ dễ nhớ hơn so với đọc của người khác, các bạn có thể lên Google để tìm những mẫu câu hay mà các bạn muốn học, nhưng theo mình thì nếu các bạn muốn tránh xa Internet thì có thể mua một vài bộ sách tham khảo của anh Bách, anh Tùng, anh Đăng học theo các cụm từ trong đó cũng được. Cuối tháng 10, mẹ mình lại bệnh, mình phải đưa đi khám, rồi lo lắng, khiến mình cũng mất 10 ngày không học được gì.
Sang tháng 11, tháng 12, mình thấy nghe và đọc của mình đã lên nhiều, mình có đọc đâu đó có bạn chia sẻ, lúc nghe nên tăng tốc lên 1.2 hoặc 1.5 lần so với bản gốc, sau này vô thi sẽ đỡ khớp và thích nghi nhanh hơn. Mình áp dụng thử và thấy sau khi mình nghe chép chính tả với tốc độ 1.5 của một số bài quyển Cam 12 thì khi họ đọc với tốc độ 1.0, mình thấy wow, thật là chậm, và mình bắt kịp được với đoạn hội thoại.
Hai tháng 11, 12 mình cũng mất 60% lại ôn đi ôn lại đọc và nghe, chỉ còn 40% cho nói và viết. Mình nhìn bộ đề viết của anh Bách và bộ đề nói sao mà dày quá, nhiều quá, nhìn vô là muốn nản rồi. Mình cố gắng làm được vài đề trong quyển đó thôi. Ở nhà lâu quá, có những ngày mình cảm giác, mình chỉ muốn kết thúc việc học sớm, ngay và luôn, chứ không nhồi được chữ nào vào đầu, những lúc đó, mình lại ráng để cho đầu óc thư giãn, đọc lại một số bài chia sẻ của các bạn thi được 8.0 để lấy động lực, rồi nghĩ, mình sẽ hối hận như thế nào nếu không cố gắng hết sức đây, mình sẽ buồn như thế nào nếu chỉ được 6.5 điểm. Rồi mình cũng quyết định, chọn ngày đăng ký thi chứ chịu hết nổi rồi , phải kết thúc sớm thôi ^^.
Nhưng công bằng mà nói, sau một thời gian làm đề, thì mình có tiến bộ, mình có thấy kết quả được cải thiện, và khi mình đã cày liên tục được 2 tháng, mình rất nhớ cảm giác miệt mài, không ngẩng đầu lên trong 60 phút, mình nhận ra rằng, khi mình trải qua thời gian đủ lâu để làm một việc gì đó, cho dù ban đầu mình không thích thì từ từ mình lại thích ngược lại nó. Nhưng nhất định bản thân mình phải thấy mình có tiến bộ thì mình mới hứng thú được, còn không thì mình nghĩ chắc khó có cảm giác như mình vừa nói/. Mình thích nghe nhạc hòa tấu lúc học, khiến mình tập trung tốt hơn, mình rất hay mở bản này https://www.youtube.com/watch?v=aXYtJB7Qslk
Rồi tháng 1/2020 cũng đến, mình đăng ký ở IDP và chọn ngày thi là đợt thi cuối cùng của tháng 1 do IDP tổ chức, mình nghĩ thi xong rồi về ăn tết luôn, chứ không thi mà phải mang sách vở về quê học chắc cũng không học nổi. Nghĩ tới cảnh tết mọi người ăn chơi, mà mình ngồi cặm cụi thấy thật có lỗi với bản thân. Ngày mình thi là Academic và General thi chung đề nghe, còn đề đọc, viết, chắc khác nhau, mình nhớ như vậy.
Hôm trước khi thi, mình bị mất ngủ, người cứ nôn nao không ngủ được, làm sáng mai dậy lúc 6h sáng mình hơi mệt. Mình thi nói trước một ngày . Mình phải uống thêm một viên B6, một viên sâm và một ly cà phê nhỏ cho tỉnh táo lúc thi nói. Mình thi nói khá trôi chảy, nhưng sang phần 2, mô tả một người mà bạn nghĩ đã làm tốt công việc của họ, mình nghĩ mình trả lời bị lạc đề. Lúc đó không hiểu sao, mình lại mô tả mẹ, mà đề đó lúc mình thực hành ở nhà, mình đã tả một đồng nghiệp ở chỗ làm cũ. Mình có giải thích với giám khảo “ tôi nghĩ làm mẹ cũng là một công việc và tôi nghĩ mẹ tôi đã làm rất tốt công việc đó”, sau khi ra khỏi phòng, mình thấy lo, mình cảm giác mình bị lạc đề thì phải và đúng là điểm nói của mình không được cao như mong đợi.
Phần đề đọc và nghe, mình làm khá tốt. kịp giờ, cho dù ở nhà đề đọc mình chỉ làm 40 phút, nhưng đến khi thi thật, mình cũng mất hết 60 phút, cũng may là vừa kịp giờ, chứ chưa biết đúng sai như thế nào.
Phần nghe, lúc ôn , mình cũng có bị rớt mạch, và rất hoảng hốt, cứ cố gắng nhớ lại xem người ta đã nói gì, nhưng mình nghĩ tình trạng này chỉ xảy ra khi mà khả năng nghe của mình chưa đạt tới trình độ cao, nếu nghe được toàn bộ đoạn hội thoại và hiểu được các nhân vật đang nói gì thì sẽ không bị tình trạng này, nên phần nghe mình cố gắng thực hành tới lui nhiều như có thể. Mình thấy mấu chốt của phần nghe, ngoài nghe tốt các giọng khác nhau, mình cần phải đọc trước được câu hỏi và câu trả lời, để có chút ít đọng lại trong đầu, không thôi mình thấy khó mà bắt kịp vì phần 3 và 4 của bài nghe họ nói khá nhiều chi tiết và khá nhanh.
Phần viết, mình gặp đề Diagram (sơ đồ) và thảo luận 2 quan điểm. Cái bút chì của IDP làm mình viết không được thoải mái, nhanh cùn ngòi, mà lại không biết phải thay ngòi như thế nào, trong phòng thi lại không được phép hỏi những vấn đề như vậy, thi xong, ngồi ngắm lại cây bút chì mới phát hiện ra, ngòi này chỉ cần rút ra là ngòi mới rớt xuống thôi mà, đúng kiểu "thông minh" triền miên và "ngu" đột xuất như em gái mình hay nói, haha, nghĩ lại cũng tiếc, cũng may mình cố gắng viết chữ to rõ ràng, nhìn chưa đến mức như gà bơi lội tung tăng trên vở.
Hôm mình thi nghe, đọc, viết, lại ngồi ngay dưới cái máy lạnh, cái máy lạnh lại kêu to, mình phải xin đổi chỗ, vì ồn quá khiến mình sợ ảnh hưởng tới bài nghe, may hôm đó mình mang theo áo khoác có mũ và vớ chân, nên cơ thể không bị lạnh lúc làm bài, nhờ đó mà mình tập trung tốt hơn.
Bình thường mình cũng có đi dạy vài lớp, cũng khảo bài học sinh này kia, vậy mà đi thi cũng bị hồi hộp tim đập mạnh còn hơn nghe trai tỏ tình, còn tay thì bị run bẩm sinh rồi, chắc do hồi nhỏ mình ăn chân gà lẻ số, nên có run thêm tí nữa thì mình thấy không khác gì ngày thường là mấy 

Hôm đi thi cũng gặp một chị bạn dễ thương, ngồi cùng phòng thi với mình, chị thấy mặt mình căng thẳng, hỏi em là sinh viên chuẩn bị đi du học hả, nghe chị nói vậy cũng thấy mát mẻ trong lòng, mặt cũng đỡ căng được tí xíu. Thi xong mình đã quăng luôn tờ giấy số báo danh vào thùng rác, mà thấy chị ấy giữ lại làm kỷ niệm, còn hối thúc mình phải làm y chang chị, mình nghĩ cũng thú vị, lật đật từ lầu một chạy lên lầu ba, bới lại thùng rác để tìm cho được tờ giấy đó. Mấy em thu bài thi thấy mình ngồi lục thùng rác, tưởng mình ném cả triệu đô vào trong đó hay sao, cũng chạy lại tìm phụ, đến khi mình tìm thấy tờ giấy số báo danh của mình và mặt mình hớn hở hơn hoa loa kèn nở, mấy em chuyển sang nhìn mình với ánh mắt như thể mình là người ngoài hành tinh thần kinh không ổn định.
Gần đến ngày có kết quả, mặc dù đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, nhưng vẫn không khỏi hồi hộp và lo lắng, đêm trước ngày có kết quả, mình cũng bị mất ngủ, sáng mai nhận tin nhắn của IDP mình mới thở tới thở lui được, đêm trước ngủ mơ mộng tán loạn, mơ đi thi trễ bị đuổi ra khỏi phòng, thất thểu bắt grab đi về, gặp trúng anh grab xấu trai chở nữa. Thật đúng ác mộng!!
Với mọi người, kết quả của mình có lẽ không là gì cả, nhưng với mình, nó đánh dấu sự trưởng thành trong nội tâm, và ý chí, giúp mình tự tin hơn vào bản thân, mình nhận ra một điều rằng, nếu có quyết tâm và phương pháp đúng ngay từ đầu , thì sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian và công sức. Viết thì dài, nhưng gói gọn lại, cho những bạn nào muốn thi IELTS một số kinh nghiệm như sau:
1. Nếu bạn đang đi làm mà muốn nghỉ làm giống mình thì nên chuẩn bị nguồn tài chính để duy trì trong thời gian học đó, vì lo lắng về tiền bạc cũng rất khó tập trung học
2. Cố gắng tập thể dục vào mỗi buổi sáng, vì nếu cơ thể mệt mỏi, mình khó tiếp thu được kiến thức nhanh và hiệu quả lắm, nên mình nghĩ cái này bắt buộc.
3. Trong suốt thời gian ôn thi, mình thường học từ 9h sáng tới 4h30 , trưa mình có ngủ khoảng 30 phút, mình hạn chế các cuộc hẹn hay tụ tập với bạn bè, mình chỉ bật wifi trên điện thoại từ khoản 5h đến 7h chiều, lúc đó mình sẽ trả lời các tin nhắn, và các cuộc gọi nhỡ của gia đình bạn bè, khoảng 9h tối mình lại tắt wifi để học thêm xíu và ngủ lúc 11h. Bạn cấp 3 của mình lâu không thấy mình hó hé, cũng gọi điện hỏi thăm xem mình đang trụ trì ở chùa nào hay phiêu dạt ở đâu,.? Được bạn bè quan tâm như vậy cũng ấm lòng .
4. Trong quá trình ôn thi , nếu lên mạng, các bạn sẽ thấy đủ loại sách, sách nào cũng hay, sách nào mình cũng thấy cần, nhưng theo mình, các bạn chỉ cần học những sách mà 90% mọi người khuyên dùng, ví dụ bộ Cam, nếu làm nát bộ cam (nghe, nói, đọc, viết) thì mình nghĩ cũng đã tốt lắm rồi. Mình nghĩ quan trọng không phải học được bao nhiêu quyển sách mà vào đầu được bao nhiêu quyển sách thì sẽ tốt hơn. Chất lượng hơn số lượng.
5. Suốt thời gian ôn thi, mình chỉ tốn tiền mua bộ đề Cam, tầm khoảng 500k, tải một số bài viết và nói của thầy Simon, và quyển 300 cụm từ của anh Bách thì em gái mình cho mượn. Nhưng mình chỉ học được đúng bộ Cam thôi, mấy sách của anh Bách và thầy Simon, mình chỉ đọc qua chứ không đủ thời gian đi sâu vào từng bài. Phần nghe thì mình tải sẵn Audio về máy tính, rồi bật loa lên làm bài thôi. Lúc nghe ở nhà các bạn cố gắng nghe bằng loa ngoài, thì khi vô phòng thi, nghe bằng tai nghe sẽ giúp các bạn thấy dễ hơn khi nghe ở nhà. Ý mình là lúc ôn, cố gắng làm khó mình một chút, thì vô thi thực tế bạn sẽ dễ thở hơn vì trong phòng thi còn bị áp lực tâm lý.
6. Trong quá trình ôn thi, sẽ có rất nhiều chướng ngại vật, cám dỗ, như mình đây nghỉ hẳn ở nhà, mà mình còn cảm thấy sao mỗi lần mình muốn học gì cũng có việc này việc kia khiến mình phải lao lực, suy nghĩ, gián đoạn việc học của mình, lúc thì yêu đương vớ vẩn, lúc thì gia đình có công việc, lúc thì bạn bè rủ sinh nhật này kia, lúc thì chuyển nhà, tính ra cứ mỗi tháng, mình mất 5~10 ngày xử lý chuyện trên trời rớt xuống , cứ mỗi lần như vậy lại rớt đà, phải mất cả tuần mới ổn định lại được tâm lý và tìm lại được quyết tâm hừng hực lên xuống thất thường như hạt trân châu đường đen hút lên được tới miệng lại rơi xuống. Tổng kết lại là mình có khoảng hơn một tháng không học gì. Thời gian thực ôn có hiệu quả chắc tầm khoảng 7 tháng.
7. Khoe mọi người tấm ảnh để lấy động lực và cùng nhau cố gắng trong 2021 nhé, bạn nào muốn mình gửi thời khóa biểu và lịch ôn ở nhà của mình trong năm 2019 thì comment bên dưới, mình sẽ gửi cho các bạn thời khóa biểu tham khảo mà mình đã áp dụng. Chào thân ái, quyết thắng 

